Hoa Thiên Lý
tc mượn câu hát rất huê tình trong miền Nam:
"Tóc em dài, em cài bông hoa lý,
Thấy em cười, anh để ý... anh thương!"
và 2 câu thơ của Hàn Mặc Tử :
“Sột soạt gió trêu tà áo biếc
Trên giàn thiên lý bóng xuân sang …”
để giới thiệu ...Hoa Thiên Lý cùng các bạn!
Mời các bạn thưởng thức thêm ...
Từ ý thơ của thi sĩ YÊN THAO qua bài
Làng tôi
Tôi đứng bên này Sông,
Bên kia vùng địch đóng
Làng tôi đây xám đen màu tiết đọng
Tre cau buồn ủ rũ ướt mưa sương
Màu trắng vôi lồm lộp mấy khung tường
Nếp đình xưa người hỡi đau gì không?
Tôi là anh lính chiến
Rời quê hương từ độ máu khơi dòng
Buông tay gầu vui lại thủa bình Mông
Ghì nấc súng nhớ ôi ngày chiến thắng
Chân đã vẹt trên nẻo đường vạn dặm
Áo nào không phai lạt chút màu xưa
Đêm hôm nay tôi trở về lành lạnh
Sông sầu mờ lấp lánh sao lưa thưa
Mảnh quần nâu đã vá mụn giang hồ
Chắp tay súng ta về mơ Nguyễn Huệ
Làng tôi đây bên trại thù quạnh quẽ
Trông im lìm như một nấm mồ ma
Có còn không em hỡi một mẹ già?
Những người thân yêu khóc buổi tôi xa
Tôi có người vợ trẻ đẹp như thơ
Tuổi chớm đôi mươi cưới buổi dâng cờ
Má trắng mịn thơm thơm mùi lúa chín
Ai đã ra đi mà không từng bịn rịn
Rời quê hương mà đã mấy ai vui?
Em lặng buồn nhìn với lúc chia phôi
Tôi chạnh bước mà nghe hồn nhỏ lệ!
Tôi còn người mẹ,
Tóc đã ngả màu bông
Tuổi lưng chừng thế kỷ
Thân già uốn nặng kiếp long đong
Nắng mưa từ độ tang chồng
Tơ tằm rứt mãi cho lòng héo hon!
Thôi xa rồi! Mẹ tôi
Đã mòn con mắt trông con phương trời
Có chừng chợt tỉnh đêm vơi
Nghe ròn tiếng súng nhớ lời chia ly
Mẹ ơi! Con mẹ tìm đi
Bao giờ hết giặc con về mẹ vui
Đêm hôm nay tôi trở về lành lạnh
Sông sâu mờ lấp lánh sao lưa thưa
Tôi là anh chiến sĩ
Theo quân về giải phóng quê hương
Mái đầu xanh bụi viễn phương
Bước chân đất đạp xiêu đồn lũy địch
Này anh lính chiến!
Người bạn pháo binh
Đã đến giờ chưa nhỉ?
Mà tôi nghe như trại giặc vỡ tan tành
Anh rót cho khéo nhé
Kẻo lầm nhà tôi!
Nhà tôi ở cuối thôn Đoài
Có giàn hoa lý có người tôi yêu.
Nhạc sĩ Anh Bằng đã sáng tác nhạc phẩm
Chuyện Giàn Thiên Lý
(ca sĩ Mạnh Đình)
Tôi đứng bên này sông, bên kia vùng lửa khói.
Làng tôi đây, bao năm dài chinh chiến,
từng lũy tre muộn phiền.
Tôi có người vợ ngoan.
Đẹp như trăng mười sáu, cưới rồi đành xa nhau.
Nhớ đôi môi nàng hiền, xinh xinh màu nắng.
Má nàng hồng thơm mùi thơm lúa non.
Ai ra đi mà không từng bịn rịn.
Xa người yêu mà dễ mấy ai vui.
Em nhìn theo bằng nước mắt chia phôi.
Tôi mạnh bước mà nghe hồn nhỏ lệ
Này anh lính chiến, người bạn pháo binh.
Mẹ tôi tóc sương từng đêm nghe đạn pháo rơi thật buồn.
Anh rót cho khéo nhé, kẻo lầm vào nhà tôi.
Nhà tôi ở cuối chân đồi,
có giàn thiên lý, có người tôi thương.
Nhà thơ Đinh Hùng cũng không thể quên loài hoa thiên lý nầy khi:
Tình Tự Dưới Hoa
Chưa gặp em, tôi vẫn nghĩ rằng:
Có nàng thiếu nữ đẹp như trăng,
Mắt xanh lả bóng dừa hoang dại,
Thăm thẳm nhìn tôi không nói năng.
Bài thơ hạnh ngộ đã trao tay,
Ôi mộng nào hơn giấc mộng này?
Mùi phấn em thơm mùi hạ cũ,
Nửa như hoài vọng, nửa như say.
Em đến như mây, chẳng đợi kỳ,
Hương ngàn gió núi động hàng mi .
Tâm tư khép mở đôi tà áo,
Hò hẹn lâu rồi - Em nói đi .
Em muốn đôi ta mộng chốn nào?
Ước nguyền đã có gác trăng sao
Truyện tâm tình: dưới hoa thiên lý,
Còn lối bâng khuâng: Ngõ trúc đào
Em chẳng tìm đâu cũng sẵn thơ,
Nắng trong hoa với gió bên hồ
Dành riêng em đấy . Khi tình tự,
Ta sẽ đi về những cảnh xưa
Rồi buổi ưu sầu, em với tôi
Nhìn nhau cũng đủ lãng quên đời
Vai kề một mái thơ phong nguyệt
Hạnh phúc xa xa mỉm miệng cười
Màu Hoa Thiên Lý
Sáng tác: Hoàng Thi Thơ
Ca sĩ: Thanh Tuyền
Đời đời còn nhớ hoài
Đời đời còn nhớ
Bao cánh hoa nghèo thứ
như đem mộng mơ vào lòng
Chiều xưa dưới giàn hoa này
Mẹ tôi thường hay lần đến
vuốt tóc tôi những khi tôi buồn
Chiều xưa dưới giàn hoa này
Người em thường hay tìm đến
nói với tôi những câu êm đềm
Kỷ niệm nào êm êm bằng
những chiều bên giàn thiên lý
Một chiều biệt ly phấn
ghi mái nghèo ôm đàn ra đi
Đẫu rằng xa xôi quê nhà
Nhớ hoài không sao phai nhòa
Chiều trắng mùi nắng màu hoa
Chiều nay tôi về chốn này
Bèn ra giàn hoa ngày ấy
Vắng bóng ai cánh hoa quên cười
Lòng tôi nhớ người tơi bòi
Ngẩn ngơ hỏi thăm đàn bướm
Xót thương tôi bướm không trả lơì
Kỷ niệm nào êm êm bằng
những chiều bên giàn thiên lý
Một chiều biệt ly phấn
ghi mái nghèo ôm đàn ra đi
Đẫu rằng xa xôi quê nhà
Nhớ hoài không sao phai nhòa
Chiều trắng mùi nắng màu hoa
Chiều nay tôi về chốn này
Bèn ra giàn hoa ngày ấy
Vắng bóng ai cánh hoa quên cười
Lòng tôi nhớ người tơi bòi
Ngẩn ngơ hỏi thăm đàn bướm
Xót thương tôi bướm không trả lời
Nước mắt rơi,
nước mắt rơi vì vắng màu hoa xưa .
tc mượn câu hát rất huê tình trong miền Nam:
"Tóc em dài, em cài bông hoa lý,
Thấy em cười, anh để ý... anh thương!"
và 2 câu thơ của Hàn Mặc Tử :
“Sột soạt gió trêu tà áo biếc
Trên giàn thiên lý bóng xuân sang …”
để giới thiệu ...Hoa Thiên Lý cùng các bạn!
Mời các bạn thưởng thức thêm ...
Từ ý thơ của thi sĩ YÊN THAO qua bài
Làng tôi
Tôi đứng bên này Sông,
Bên kia vùng địch đóng
Làng tôi đây xám đen màu tiết đọng
Tre cau buồn ủ rũ ướt mưa sương
Màu trắng vôi lồm lộp mấy khung tường
Nếp đình xưa người hỡi đau gì không?
Tôi là anh lính chiến
Rời quê hương từ độ máu khơi dòng
Buông tay gầu vui lại thủa bình Mông
Ghì nấc súng nhớ ôi ngày chiến thắng
Chân đã vẹt trên nẻo đường vạn dặm
Áo nào không phai lạt chút màu xưa
Đêm hôm nay tôi trở về lành lạnh
Sông sầu mờ lấp lánh sao lưa thưa
Mảnh quần nâu đã vá mụn giang hồ
Chắp tay súng ta về mơ Nguyễn Huệ
Làng tôi đây bên trại thù quạnh quẽ
Trông im lìm như một nấm mồ ma
Có còn không em hỡi một mẹ già?
Những người thân yêu khóc buổi tôi xa
Tôi có người vợ trẻ đẹp như thơ
Tuổi chớm đôi mươi cưới buổi dâng cờ
Má trắng mịn thơm thơm mùi lúa chín
Ai đã ra đi mà không từng bịn rịn
Rời quê hương mà đã mấy ai vui?
Em lặng buồn nhìn với lúc chia phôi
Tôi chạnh bước mà nghe hồn nhỏ lệ!
Tôi còn người mẹ,
Tóc đã ngả màu bông
Tuổi lưng chừng thế kỷ
Thân già uốn nặng kiếp long đong
Nắng mưa từ độ tang chồng
Tơ tằm rứt mãi cho lòng héo hon!
Thôi xa rồi! Mẹ tôi
Đã mòn con mắt trông con phương trời
Có chừng chợt tỉnh đêm vơi
Nghe ròn tiếng súng nhớ lời chia ly
Mẹ ơi! Con mẹ tìm đi
Bao giờ hết giặc con về mẹ vui
Đêm hôm nay tôi trở về lành lạnh
Sông sâu mờ lấp lánh sao lưa thưa
Tôi là anh chiến sĩ
Theo quân về giải phóng quê hương
Mái đầu xanh bụi viễn phương
Bước chân đất đạp xiêu đồn lũy địch
Này anh lính chiến!
Người bạn pháo binh
Đã đến giờ chưa nhỉ?
Mà tôi nghe như trại giặc vỡ tan tành
Anh rót cho khéo nhé
Kẻo lầm nhà tôi!
Nhà tôi ở cuối thôn Đoài
Có giàn hoa lý có người tôi yêu.
Nhạc sĩ Anh Bằng đã sáng tác nhạc phẩm
Chuyện Giàn Thiên Lý
(ca sĩ Mạnh Đình)
Tôi đứng bên này sông, bên kia vùng lửa khói.
Làng tôi đây, bao năm dài chinh chiến,
từng lũy tre muộn phiền.
Tôi có người vợ ngoan.
Đẹp như trăng mười sáu, cưới rồi đành xa nhau.
Nhớ đôi môi nàng hiền, xinh xinh màu nắng.
Má nàng hồng thơm mùi thơm lúa non.
Ai ra đi mà không từng bịn rịn.
Xa người yêu mà dễ mấy ai vui.
Em nhìn theo bằng nước mắt chia phôi.
Tôi mạnh bước mà nghe hồn nhỏ lệ
Này anh lính chiến, người bạn pháo binh.
Mẹ tôi tóc sương từng đêm nghe đạn pháo rơi thật buồn.
Anh rót cho khéo nhé, kẻo lầm vào nhà tôi.
Nhà tôi ở cuối chân đồi,
có giàn thiên lý, có người tôi thương.
Nhà thơ Đinh Hùng cũng không thể quên loài hoa thiên lý nầy khi:
Tình Tự Dưới Hoa
Chưa gặp em, tôi vẫn nghĩ rằng:
Có nàng thiếu nữ đẹp như trăng,
Mắt xanh lả bóng dừa hoang dại,
Thăm thẳm nhìn tôi không nói năng.
Bài thơ hạnh ngộ đã trao tay,
Ôi mộng nào hơn giấc mộng này?
Mùi phấn em thơm mùi hạ cũ,
Nửa như hoài vọng, nửa như say.
Em đến như mây, chẳng đợi kỳ,
Hương ngàn gió núi động hàng mi .
Tâm tư khép mở đôi tà áo,
Hò hẹn lâu rồi - Em nói đi .
Em muốn đôi ta mộng chốn nào?
Ước nguyền đã có gác trăng sao
Truyện tâm tình: dưới hoa thiên lý,
Còn lối bâng khuâng: Ngõ trúc đào
Em chẳng tìm đâu cũng sẵn thơ,
Nắng trong hoa với gió bên hồ
Dành riêng em đấy . Khi tình tự,
Ta sẽ đi về những cảnh xưa
Rồi buổi ưu sầu, em với tôi
Nhìn nhau cũng đủ lãng quên đời
Vai kề một mái thơ phong nguyệt
Hạnh phúc xa xa mỉm miệng cười
Màu Hoa Thiên Lý
Sáng tác: Hoàng Thi Thơ
Ca sĩ: Thanh Tuyền
Đời đời còn nhớ hoài
Đời đời còn nhớ
Bao cánh hoa nghèo thứ
như đem mộng mơ vào lòng
Chiều xưa dưới giàn hoa này
Mẹ tôi thường hay lần đến
vuốt tóc tôi những khi tôi buồn
Chiều xưa dưới giàn hoa này
Người em thường hay tìm đến
nói với tôi những câu êm đềm
Kỷ niệm nào êm êm bằng
những chiều bên giàn thiên lý
Một chiều biệt ly phấn
ghi mái nghèo ôm đàn ra đi
Đẫu rằng xa xôi quê nhà
Nhớ hoài không sao phai nhòa
Chiều trắng mùi nắng màu hoa
Chiều nay tôi về chốn này
Bèn ra giàn hoa ngày ấy
Vắng bóng ai cánh hoa quên cười
Lòng tôi nhớ người tơi bòi
Ngẩn ngơ hỏi thăm đàn bướm
Xót thương tôi bướm không trả lơì
Kỷ niệm nào êm êm bằng
những chiều bên giàn thiên lý
Một chiều biệt ly phấn
ghi mái nghèo ôm đàn ra đi
Đẫu rằng xa xôi quê nhà
Nhớ hoài không sao phai nhòa
Chiều trắng mùi nắng màu hoa
Chiều nay tôi về chốn này
Bèn ra giàn hoa ngày ấy
Vắng bóng ai cánh hoa quên cười
Lòng tôi nhớ người tơi bòi
Ngẩn ngơ hỏi thăm đàn bướm
Xót thương tôi bướm không trả lời
Nước mắt rơi,
nước mắt rơi vì vắng màu hoa xưa .